Thứ Tư, 7 tháng 11, 2018

[Drabbles] [Les Misérables] I Hear Your Voice In The Dark

I Hear Your Voice In The Dark

Rating: M

Archive Warning: Major Character Death

Category: M/M

Fandoms: Les Misérables - All Media Types, Les Misérables (2012), Les Misérables - Schönberg/Boublil, Les Misérables - Victor Hugo

Relationship: Enjolras/Grantaire

Additional Tags: Alternate Universe – Modern Setting, sad fic, Oneshot, Tumblr fill, this is not a happy fic, unhealthy relationship, Death, Suicide

Author: Lynchy8

Translator: Kei

Nguồn+Per:http://archiveofourown.org/works/1730711

Summary:

For a prompt I got on tumblr:

enjolras and grantaire being codependent and it’s not healthy by normal person standards, but for them it’s great and it balances them out and separating them will only make their respective issues worse. their issues are getting better and everything’s looking up and then grantaire dies, leaving enjolras to join him as soon as he can get away from his friends who are on permanent suicide watch


Translator 's Note: fic dịch không có beta, nếu phát hiện lỗi sai xin báo lại

Về nhân xưng của nhân vật thì.......anh-em với E ngọt ngào gọi R như vậy là tình yêu lớn của tôi


.
.
.


“Enjolras,”

Cái cách Grantaire gọi tên anh luôn khiến mọi thứ trong anh bừng tỉnh dậy. Cái cách cơ thể họ ôm lấy nhau khăng khít, gọn gàng như hai miếng ghép liền kề; nếu chỉ nhìn qua chẳng ai có thể tin rằng hai người họ là để giành cho nhau, cho tới khi họ cận kề và đột nhiên bạn sẽ nhận ra rằng, họ thật sự là tuyệt phối. Nếu Enjolras là ngọn thì Grantaire là nguồn; E là đỉnh thì R là đáy; là cực đông kéo lấy cực tây; là hai mảng đối lập mà gắn bó lấy nhau đến bền chặt không dời. Họ là thế cân bằng khi mọi thứ gặp nhau tại giao điểm. Grantaire là của anh cũng như anh là của Grantaire và đó là chân lý của cuộc sống.

Khi Combeferre nhận xét mối quan hệ của họ là nồng đượm, đó là cậu tốt ý mà giảm tránh đi nhiều. Anh cũng biết Courfeyrac chỉ cố giúp cả hai tách ra một chút khi đề nghị Enjolas đi chơi cùng họ, còn để cho Joly và Bossuet kéo Grantaire đi đàn đúm một đêm riêng. Giống như ngày trước.

Nhưng Enjolras chẳng ưa gì những ngày trước đó. Sao anh lại muốn nhớ lại những ngày tháng lẻ loi kia chứ; những ngày tháng luôn ngập trong giận dữ không nguồn cơn; những ngày tháng không hiểu được thứ cảm xúc ngổn ngang trong lòng thực chất là một mớ bòng bong của vô vàn xúc cảm, của tình yêu giành cho cái con người hết mực tài năng và vô cùng khó chịu, cái con người khiến Enjolras phát điên vì những lời lẽ càm ràm không dứt và thái độ vô tâm, bất cần đời? Sao anh lại có thể muốn dời xa Grantaire khi mà họ cuối cùng cũng đến được với nhau?

+

“Enjolras,”

Mọi thứ thế là hết.

Enjolras cảm thấy mình như ngừng thở. Sáng nay anh vẫn còn tỉnh dậy với bên mình là mái tóc đen xoăn, hàm răng khấp khiểng, và đôi mắt xanh trong, anh chưa từng mơ rằng đó sẽ là lần cuối. Đưa tay chạm lấy bờ môi, anh cố nhớ lấy cái hôn của Grantaire, mà ngộ ra rằng anh sẽ không bao giờ còn có cơ hội được nếm lấy chúng nữa.

Combeferre nhẹ nắm lấy vai anh đầy chân thành và quan tâm, “Mình xin lỗi.”

Những từ ngữ đó chỉ là vô dụng, nó trôi tuột ngoài lớp vỏ bọc đang bóp nghẹt lấy anh. Cả thế giới của Enjolras bất chợt đứng khựng.

Đó là một tai nạn. Đứa bé con chỉ biết chạy đuổi theo quả bóng; trong khi tài xế xe chẳng thể làm gì hơn. Grantaire, anh vẫn luôn nhanh nhẹn như vậy, lao ra đẩy đứa trẻ khỏi nguy hiểm cận kề,  và chịu lấy toàn bộ lực của cú va chạm. Joly gọi cho Combeferre từ bệnh viện nhưng tất cả đều đã quá muộn. Mọi sự đã không còn có thể cứu vãn nổi nữa.

+

“Enjolras,” Anh cố ép thức ăn vào miệng, mặc cho chúng chẳng khác gì cát sỏi trong mồm. Combeferre và Courfeyrac nhìn nhau ái ngại. Đã 3 tuần kể từ cái ngày đó và họ đang vô cùng lo lắng.

Enjolras đồng ý chuyển vào ở cùng họ, mặc cho tấm ga giường mang thứ mùi sai lệch còn chiếc giường thì quá trống trải. Anh cuộn mình trong chiếc áo của Grantaire, và cầu khẩn trước mỗi lần đi ngủ rằng khi tỉnh dậy anh sẽ lại cảm thấy được sức nặng an lòng của cánh tay Grantaire trên ngực anh. Và chưa lần nào nó thành hiện thực.

“Mình biết mọi chuyện khó khăn,” Combeferre nhẹ nhàng nói. “Nhưng cậu còn có bọn mình bên cạnh, Enjolras. Bọn mình cũng yêu cậu mà.”

Anh biết mọi người đều đang cố động viên anh. Nhưng sao anh có thể sống cuộc đời thiếu nửa? Sao anh có thể thành công khi cái người chỉ tin tuyệt đối vào mình anh nay đã không còn?

+

“Enjolras,” Combeferre ngó vào trong phòng gọi anh ra ăn tối, nhưng căn phòng lúc này trống hoắc. Combeferre chợt lạnh ớn người.

“Enjolras?”, cậu gọi lại. Cậu mới chỉ đi có 15 phút để tạt vào cửa hàng mua ít sữa. Enjolras vẫn còn đang đọc sách khi cậu ra ngoài. Cậu quay lại nhìn cánh cửa phòng tắm. Ôi, không. Xin trời, làm ơn, không phải vậy.

“Enjolras!” Cậu cố mở nhưng cánh cửa khóa trong.

“Enjolras, mau mở cửa ra!”

+

“Enjolras,”

Hai mắt Enjolras chớp mở, cố gắng làm quen với ánh sáng chói lọi. Nhưng anh có thể nhận ra bóng hình đó ở bất kì đâu, và bỗng chốc trái tim anh tràn đầy hạnh phúc. Grantaire nắm lấy tay anh, cười buồn.

“Em nhớ anh,” Enjolras khẽ nói, ôm lấy Grantaire, hôn lên má anh rồi dúi mặt vào cổ anh. “Sao anh nỡ bỏ em lại?”

“Anh không cố ý dời bỏ em, bảo bối,” Grantaire nói, giọng anh dịu nhẹ và trời ạ, Enjolras nhớ cái chất giọng đó vô cùng.

“Em tới ngay khi em có thể.” Enjolras ôm lấy anh chặt hơn. “Chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa.”

Bởi vì Grantaire là của anh cũng như anh là của Grantaire và đó là cách vũ trụ vận hành.

.

.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Criminal Minds] Nội dung mùa 1

Criminal Minds Mùa 1 Mùa 1 Quốc gia sản xuất Mỹ Số tập 22 Phát sóng Thời gian chiếu 22.10.2005 - 10.05.2006 Kênh chiếu CBS Mùa một của Crimi...